Н. Рубцов в переводах на вьетнамский

Николай Рубцов

РАСПЛАТА

 

Я забыл, что такое любовь,

И под лунным над городом светом

Столько выпалил клятвенных слов,

Что мрачнею, как вспомню об этом.

 

И однажды, прижатый к стене

Безобразьем, идущим по следу,

Одиноко я вскрикну во сне

И проснусь, и уйду, и уеду...

 

Поздно ночью откроется дверь.

Невеселая будет минута.

У порога я встану, как зверь,

Захотевший любви и уюта.

 

Побледнеет и скажет: - Уйди!

Наша дружба теперь позади!

Ничего для тебя я не значу!

Уходи! Не гляди, что я плачу!..

 

И опять по дороге лесной

Там, где свадьбы, бывало, летели,

Неприкаянный, мрачный, ночной,

Я тревожно уйду по метели...

Nicolai Rubtsov

Anh đã quên mất rằng yêu là gì

 

Anh đã quên mất rằng yêu là gì

Khi bước đi dưới trăng trên đường phố

Đã thốt ra biết bao lời nguyền rủa

Giờ nhớ về bỗng thấy tối tăm ghê.

 

Có một lần anh áp mặt vào tường

Theo dấu vết một hình thù quái gở

Rồi một mình kêu lên trong giấc ngủ

Khi thức giấc, anh cất bước lên đường.

 

Cánh cửa mở ra trong đêm muộn màng

Em không vui, gương mặt còn ngái ngủ

Anh đứng bên bục cửa như con thú

Khao khát vô cùng ấm áp tình thương.

 

Anh đi đi! Em tái nhợt kêu lên

Tình cảm chúng mình chỉ là quá khứ

Giờ với anh, em không còn gì nữa

Anh đi đi! Em khóc, chớ đứng nhìn…

 

Và anh quay lại theo con đường rừng

Trên con đường đã đi nhiều đám cưới

Không tự chủ được mình, rất tăm tối

Anh lo âu đi trong bão tuyết đêm…

Николай Рубцов

УЛЕТЕЛИ ЛИСТЬЯ

Улетели листья с тополей—
Повторилась в мире неизбежность.
Не жалей ты листья, не жалей,
А жалей любовь мою и нежность!
 
Пусть деревья голые стоят,
Не кляни ты шумные метели!
Разве в этом кто-то виноват,
Что с деревьев листья улетели?

Nicolai Rubtsov

Những chiếc lá bay đi

 

Từ hàng dương bay đi từng chiếc lá

Điều hiển nhiên vẫn lặp lại trong đời

Đừng thương tiếc lá làm chi, em ạ

Mà hãy thương hiền dịu mối tình tôi!

 

Em cứ để mặc hàng cây trần trụi

Bão tuyết gào, em trách bão mà chi!

Bởi ở đây không ai người có lỗi

Khi lìa cành những chiếc lá bay đi.

Николай Рубцов

ЗАЧЕМ?


Она совсем еще ребенок -

И ясен взгляд, и голос тонок.

Она совсем еще дитя -

Живет играя и шутя.

 

- Давай походим темным лесом!

- Давай разбудим соловья!

Там у дороги под навесом

Моя любимая скамья.

 

- Давай сбежим скорее в поле!

- Давай посмотрим на зарю!.. -

Я подчиняюсь поневоле

И тоже что-то говорю.

 

Но чувства борются во мне,

Я в жизни знаю слишком много,

И часто с ней наедине

Мне нелегко и одиноко.

 

И вот она уже грустна,

И вот уже серьезней встречи,

Совсем запутает она

Клубок моих противоречий!

 

Зачем же мы ходили лесом?

Зачем будили соловья?

Зачем стояла под навесом

Та одинокая скамья?

 

Nicolai Rubtsov

Tại sao?


Em hãy là con trẻ

Giọng thanh nhẹ, mắt nai

Em hãy là con trẻ

Em chỉ biết đùa chơi.

 

– Nào, ta vào rừng nhé!

– Nào, đánh thức họa mi!

Ở đó, dưới mái che

Chiếc ghế dài yêu quý.

 

– Nào, cùng chạy ra đồng!

– Nào, cùng ngắm hoàng hôn!

Tôi nghe theo miễn cưỡng

Nói lời gì mông lung.

 

Nhưng tình cảm ngại ngùng

Tôi biết nhiều thứ quá

Thường với em gặp gỡ

Cô đơn, không nhẹ nhàng.

 

Nhưng mà em buồn rầu

Gặp nhau nghiêm túc hẳn

Em hoàn toàn nhầm lẫn

Những mâu thuẫn của tôi!

 

Tại sao vào rừng thế?

Sao đánh thức họa mi?

Sao đứng dưới mái che

Chiếc ghế dài đơn lẻ?

 

Перевод - Nguyễn Viết Thắng